Giả Nghị còn muốn khuyên nhưng Lưu Trường không cho hắn cơ hội đó, ăn no uống đủ rồi hỏa tốc rồi Cao Đô. Giả Nghị tiễn đại vương đi, lòng đầy lo âu bứt rứt mãi.
Trong thư phòng Giả Nghị cầm bút, chuẩn bị dâng tấu Trương Thương, để ông ta khuyên nhủ đại vương, không nên lạm dụng sức dân, nhưng viết liền vài bức thư mà hắn chưa hài lòng, càng thêm nóng ruột, cuối cùng lấy một tờ giấy, phẫn nộ múa bút.
“Tần Hiếu Công dựa vào sự kiên cố của của Hào, Hàm, nắm giữ đất Ung, cố thủ nhòm ngó đất Chu, có ý thâu tóm vũ nội, bỏ túi bốn biển, có bụng nuốt cả tám cõi. Thương quân giúp ông ta, trong thì thiết lập luật phát chế độ, đôn đốc nông canh dệt vải, sửa sang khí cụ thành trì, ngoài dùng liên hoành để chư hầu tranh đấu. Thế rồi người Tần chỉ chắp tay mà lấy được Tây Hà...”
“Đến đời Thủy Hoàng, phát huy di sản sáu đời, vung roi dài chế ngự vũ nội, nuốt nhị Chu, diệt chư hầu, lên ngôi chí tôn trị sáu cõi.”
“Vậy mà qua Nhị Thế, một người gây nạn mà vương triều sụp đổ, vì sao? Không dùng chính sách nhân nghĩa mà lấy quân công thay thế đó!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây