Lưu Trường cùng đám kỵ sĩ nghỉ ngơi tại chỗ ăn uống dưỡng sức vài ngày, đến khi thám báo quay về báo tin ngày một gấp mới cưỡi lên con ngựa trắng to lớn, cầm lấy trường mâu, rống lên với mọi người:“ Xuất phát!”
Mọi người ồ ạt đi theo, nhưng Lưu Trường xoay về phía đông nam mà tiền, đám kỵ sĩ không hỏi, khi Loan Bố hỏi tới, Lưu Trường đắc ý nói:“ Mấy ngày qua thám báo địch xuất hiện phía đông nam là nhiều nhất, có thể phán đoán thủ lĩnh của địch ở đó. Hắn vì bao vây quả nhân mà phái lượng lớn quân tới các nơi, giờ là lúc hắn yếu nhất.”
“Chỉ cần giết chết thủ lĩnh của bọn chúng, quân đội Hung Nô sẽ như nắm cát rời, không thể ngăn cản chúng ta một cách hữu hiệu.”
Loan Bố cả kinh:“ Đại vương, dù là hắn có phái hết quân đi tìm kiếm, bên cạnh cũng hơn vạn tinh nhuệ ... Còn phía chúng ta, đám người Hồ kia đều từng bị Hung Nô đánh bại, chúng làm sao có gan đánh lại tinh nhuệ Hung Nô?”
“Sư phụ ta từng nói với ta, tướng lĩnh là lá gan của sĩ tốt, tướng lĩnh dũng mãnh thì sĩ tốt không biết sợ là gì, tướng lĩnh hèn nhát thì quân đội tinh nhuệ tới mấy cũng tan nát ...” Lưu Trường nắm chặt trường mâu, nói với tả hữu:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây