Từ biệt viện đi ra, Lưu Trường dìu Lưu Hằng đã say khướt.
“Huynh trưởng, sao huynh cũng giống Như Ý thế, uống chút rượu là nói hết ra ngoài. Vừa rồi đệ ra hiệu mấy lần mà huynh vẫn nói, thiếu chút nữa nói luôn bố trí quân đội ở Trường sa rồi.” Lưu Trường trách móc:
“Được rồi, không cần đỡ nữa.” Lưu Hằng nói rõ ràng, làm gì có chút say nào:
Lưu Trường ngớ ra:“ Huynh giả say.”
Lưu Hằng nghiêm mặt nói:“ Người này không đơn giản, có điều cũng không cần phải lo, ông ta có tài năng, có khí phách, nhưng ở đất Nam Việt, ông ta không cách nào thi triển được. Nếu người này ở Trung Nguyên có lẽ sẽ là cường địch của a phụ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây