“Hô ~~~~ Hô ~~~ Hô ~~~~~”
Tướng sĩ Nam quân không nhịn được, ngửa cổ hú hét, bọn họ không ngừng cầm vũ khí đập xuống đất, thình thịch thình thích, tiếng hô lớn hơn cả cuồng phong, sĩ khí dâng tràn, sứ giả mặt trắng bệch lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước.
Lưu Doanh đã thực sự không nói ra lời nữa, hắn nhìn Lưu Trường đứng trong gió ngạo nghễ ôm cờ, mắt đờ đẫn.
Thúc Tôn Thông rốt cuộc đã đọc xong chiếu lệnh, tuy căn bản chẳng ai nghe ông ta đọc cái gì, ánh mắt mọi người đều dừng trên người Lưu Trường. Cuồng phong vẫn thét gào, nhưng cột cờ trong tay Lưu Trường không lay động. Dù là Trần Bình cũng đờ người nhìn cảnh này, mồm lẩm bẩm:“ Người an thiên hạ ...”
Nghi thức rốt cuộc kết thúc, bốn sĩ tốt đi tới, nhận cột cờ trong tay Lưu Trường, Lưu Trường đá đít tên cầm đầu:“ Cái giá gỗ bao lâu chưa sửa rồi, hại ta đứng lâu như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây