Lưu Trường tíu tít không ngừng kể chuyện vui trên đường tới nước Kinh, Lưu Doanh ngồi ở cách đó không xa, đầu cúi thấp, không nói không rằng.
Lữ hậu yên tĩnh lắng nghe, không cắt lời.
Đúng lúc này đột nhiên trong điện có tiếng trẻ con khóc, Lưu Trường ngẩn ra, chuyện gì thế này?
Chỉ thấy một phụ nhân bế con đi ra, cười bái kiến Lưu Trường và Lưu Doanh, thì ra là Tường, Lưu Trường vội đứng dậy đón nó:“ A, sao cháu ở đây, cháu ra đón trọng phụ à?”
Nhìn thấy trọng phụ, đứa bé không khóc nữa, khua khoắng tay chân liên hồi, miệng cười khanh khách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây