“Triệu công, ông biết à?” Lưu Trường vội quay sang Triệu Bình, biết Triệu Bình thường xuyên gặp gỡ quan viên trong triều, nên rất hiểu động thái triều đường:
Trần Bình cân nhắc kỹ càng mới nói ra: “Đại vương chắc không biết, sau khi thái hậu buông quyền cho bệ hạ, Vương Lăng liền có ý diệt trừ toàn bộ ngoại thích Lữ thị. Ông ta từng công khai dâng biểu, muốn thái hậu chuyển tới Trường Lạc cung, chính ông ta muốn Tào Quật làm lang trung lệnh, lệnh ngự sử đại phu nghiêm tra Kiến Thành hầu.”
“Ý ông là, a mẫu muốn giết Vương Lăng?” Lưu Trường tự hỏi tự đáp:“ Không đúng, a mẫu mong Vương Lăng đỡ đần huynh trưởng chuyện triều chính, còn vì thế khuyên ta, không được ra tay với Vương Lăng cơ mà, a mẫu nhẫn nhịn ông ta rất nhiều. Huống hồ chính vụ do a mẫu giao cho huynh trưởng, nếu muốn thu về cũng đâu cần ra tay.”
Chuyện này nhạy cảm, Triệu Bình lại do dự mãi mới nói:“ Đại vương, chuyện này không đơn giản như người nghĩ đâu. Thái hậu buông quyền, nhưng đa phần đại thần trong triều đều nghe theo chiếu lệnh của thái hậu, gặp chuyện tới hỏi thái hậu trước. Trước đó Vương Lăng trên triều đường dâng biểu, chỉ cần là chuyện tổn hại lợi ích của Lữ thị, đám Triệu Nghiêu sẽ phản đối.”
“Vương Lăng muốn quần thần phục bệ hạ, chuyện này không thể nói là sai, nhưng thái hậu sao dễ buông quyền thành ngoài cuộc? Mà chư vương, đại thần ủng hộ thái hậu, vậy bệ hạ trị quốc thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây