Dương phu nhân nghe những lời đại nghịch bất đạo của nhi tử mà sững sờ, rồi thình lình đưa tay ra bịt miệng hắn lại.
Bà sợ, sợ quá rồi:” Câm mồm, con nói cái gì thế! Con điên rồi à?”
Trịnh Kỳ gỡ tay a mẫu ra không được, Dương phu nhân rơi lệ:” Làm sao mà ta phải nhịn ông ta, không phải vì con sao? Sợ con bị người ta mắng bất hiếu! Con biết tội ngỗ nghịch là gì không? Sẽ bị kéo đi chém đầu đấy!”
“Ông ta dù có tệ đến mấy thì cũng là a phụ của con! Ta có thể mắng ông ta, các con không được.”
Trịnh Kỳ lần nữa vùng tay thoát ra, gương mặt đầy kiên định:” Hiếu được thì hiếu! Từ nhỏ con được a mẫu nuôi dưỡng, ông ta đã chăm sóc con ngày nào chưa? Tiền tài trong nhà do đại phụ để lại, ông ta kiếm được đồng nào chưa? Suốt ngày ông ta lêu lổng bên ngoài, về lại đánh a mẫu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây