“Cưỡng từ đoạt lý.” Lục Giả chỉ mặt Trần Mãi quát:” Triều đình mỗi người có một chức trách riêng, ai nấy có sở trường của mình. Công bộ ngươi ăn lương thực của nông bộ, dựa vào thương bộ phổ biến, dựa vào binh bộ bảo vệ.”
“Sao nào, hay là các ngươi cũng đừng ăn lương thực nữa, đem đồ làm ra giấu ở nhà, cũng đừng đòi người binh bộ bảo vệ? Thế có được không?”
Nếu nói về biện luận, ông già này năm xưa đi sứ các nơi, nào thua Trần Mãi.
Quần thần im re.
Bọn họ tán đồng lời của Lục giả lắm, nhưng mà con người ông ta à … Trước nay người ủng hộ ông ta làm gì có kết quả tốt, ai mà dám tán đồng với ông ta? Nhỡ bệ hạ dùng ông ta câu cá thì sao? Hôm nay ủng hộ ông ta, mai đi tới nước Hạ thì sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây