Lưu Trường mặt mày hài hước nhìn Lữ Sản.
“Sao trước kia trẫm không phát hiện ra ngươi có tài năng này nhỉ, lại còn có thể nói cho Giả Nghị phải á khẩu cơ đấy.”
“Biết thế trẫm để ngươi làm quốc tướng cho rồi.”
Lữ Sản cười còn khó coi hơn cả khóc, thiên hạ này còn có ai thảm hơn mình nữa không? Năm xưa vì Hiếu Nhân hoàng đế gánh bao tiếng ác đã đành, giờ còn phải vì cô mẫu đối phó với quần thần.
Hắn tất nhiên không hiểu ý nghĩa chính trị của chuyện này, chỉ cho rằng cô mẫu muốn thông qua mình đối phó với đám Giả Nghị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây