Phủ Trương Thương vẫn dáng vẻ xưa, mỹ nhân như mây, thiếp thất vô số, vi phạm nghiêm trọng luật nạp thiếp của Đại Hán, nhưng không ai dám quản ông ta.
Khi Lưu Trường đi vào thư phòng, Trương Thương đang cúi đầu xử trí đống tấu biểu chất đống thành núi.
Nhìn ông ta người còng xuống, tay run run, như thể có thể gục xuống bàn ra đi luôn bất kỳ lúc nào.
Lưu Trường thấy vậy bĩu môi.
“Lão sư, đừng giả vờ nữa, trẫm đi vào đã ngửi thấy mùi rượu rồi …. Đống tấu chương chất ở đây bao lâu rồi, chuyên môn cho trẫm xem chứ gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây