Bận rộn rất lâu, Lưu An rốt cuộc cũng đặt bút xuống, cười hỏi:” Sao hả, nói một phen liền thu phục được những đại nho kia chứ?”
Lưu Tứ í một tiếng:” Đại ca, sao huynh biết thế?”
“Ở cái Trường An này, rất ít chuyện ta không biết … Cảm giác thế nào? Có phải thấy như gặp được tri kỷ, vừa hưng phấn lại vừa kích động, hận không thể lập tức đưa Công Dương bắc thượng lập nên một phen sự nghiệp chứ gì?”
Lưu Tứ cười ngốc nghếch:” Đúng là hơi có một chút, chỉ thấy Công Dương thực sự thích hợp với nước Hạ của đệ, trước giờ đệ chưa từng gặp người cùng chí hướng như vậy.”
Lưu An gật gù:” Đệ có cảm giác như vậy không kỳ quái, sở trường của Công Dương chính là để quân vương thấy Công Dương thích hợp với mình. Nếu đệ ở nước Triệu, bọn họ sẽ biến thành bộ dạng phù hợp với nước Triệu ngay … Trong nội bộ Nho gia, bọn họ là học phái điều chỉnh nhanh nhất. Tứ, làm quân vương không được để học phái sử dụng, đệ đừng thấy mình là người của Công Dương, đệ là chư hầu vương, hãy dùng họ chứ đừng để họ dùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây