“Hoàng Hà xa xa tận mây trời …”
Lưu Trường đứng ở mũi thuyền, nhìn mặt nước bao la, không nhịn được ngâm thơ, Văn Đảng đứng sau lưng y, nghe được câu này trố mắt nhìn.
Nay nhạc phú thi đang phát triển, thơ bảy chữ như Lưu Trường ngâm không phải không có, nhưng chỉ bằng câu này tựa hồ vượt qua tất cả thơ thất ngôn của hiền nhân trước kia, tựa hồ mang ý cảnh phi phàm. Không phải nói bệ hạ không thông văn thơ à? Thế này là sao?
Không chỉ Văn Đáng, cả Lữ Lộc cũng chấn kinh, bệ hạ sao chép của ai thế, sao mình không chủ ý.
Lúc này Lưu Trường vẫn giữ tư thế mặt hướng ra sông, cao thâm mạt trắc, nhưng trong lòng cuống lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây