Lưu Tứ đang ăn cơm, nghe được chuyện người ta viết thư chửi a phụ mình, hào hứng ngẩng đầu hỏi: “An Tức vương viết thư chửi bệ hạ à? Chửi thế nào? Kể ta nghe xem. ”
Lưu Khải trừng mắt với Lưu Tứ một cái mới bình tĩnh nói:” Ngươi chớ lo, bệ hạ là quân vương nhân từ, chỉ cần ngươi giữ đúng lễ đi, trần thuật đúng sự thực sẽ không sao … Thế này đi, nếu ngươi sợ thì đi tìm ngự sử đại phu, ông ấy sẽ bảo vệ ngươi.”
Ăn uống xong, Đạc Lỗ mới cáo biệt bọn họ.
Lưu Ngang gật gù khen:” Tên man di này biết lễ nghi đấy, không uổng công ngươi cứu hắn một mạng.”
Lưu Khải cười lạnh:” Ta nhìn quân đội hắn mang theo, vượt qua tất cả quân đội khác ta từng gặp, An Tức ắt là kẻ địch khó đối phó như Hung Nô … Bọn chúng đã rất hiểu chúng ta, biết nói ngôn ngữ của chúng ta, chúng ta lại chẳng biết gì về chúng, thế là không được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây