Cùng lúc đó ở trong phòng, Lưu An xin lỗi hai vị trọng phụ:” Cháu bận bịu an bài nhân tuyển thứ sử lần này, không kịp thời phát hiện ra hai vị trọng phụ tới để nghênh tiếp, đúng là có tội.”
Cả hai đều bình tĩnh, đối diện với Lưu An như thế, hai người đều không có lòng cảnh giác gì, Quán A nói:” Không sao, chuyện của điện hạ quan trọng hơn, thứ sử nhất định phải an bài thỏa đáng. Tuy thứ sử chỉ có quyền giám sát, nhưng nếu chọn người không thỏa đáng, rất có khả năng thông đồng với đương địa, bởi thế nhiệm kỳ thứ sử không được dài. Ngoài ra thứ sử còn phải cường thế, ta nghe bệ hạ nói, thứ sử chỉ nghìn thạch, lấy nghìn thạch mà giám sát hai nghìn thạch cùng chư hầu vương, khác gì đồ trưng bày.”
Trần Mãi liếc Quán A:” A, chuyện này bệ hạ tự biết, ngươi không cần nhiều lời.”
Quán A sững người một lúc:” Thần nhiều lời rồi.”
Lưu An vội lắc đầu:” Không đâu, không đâu, trọng phụ nói rất có lý, làm cháu vén mây thấy mặt trời, ngộ ra nhiều điều … Thời gian qua cháu vì chuyện này mà phiền lòng, những nhân tuyển này thực sự khó xác định, không biết các trọng phụ có gì dạy cháu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây