Cứ như thế qua một thời gian, Giao Đông vương Lưu Kiến, Trường Sa vương Lưu Hữu nối nhau tới Trường An.
Lưu Kiến khó tiếp nhận được việc này, Lưu Doanh với hắn mà nói không khác gì a phụ … Hắn tới nơi cứ ôm lấy Lưu Tường khóc mãi không thôi.
Lưu Hữu không dám khóc to, chỉ lặng lẽ rơi lệ, là người kín tiếng nhất tông thất, nay huynh trưởng quan tâm tới hắn nhất cũng rời bỏ cõi đời.
Từ nhỏ tới lớn Lưu Hữu như người vô hình, chỉ Nhị ca thường nhớ tới hắn, bất kể lúc nào cũng nhớ tới đứa đệ đệ ở Trường Sa xa xôi.
Chư vương tới càng nhiều, không khí càng thương cảm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây