Tiêu Phàm:
“...Ông nội, không biết có bao nhiêu người muốn ngồi lên ngai vàng Hoàng đế đấy. Tạm thời cháu không thể tới đó, ông cứ ngồi ổn một thời gian cho đã nghiền đi.”
Tiêu Hải thở ra một hơi thật dài:
“Cháu ngoan, dù sao cháu cũng phải học tập thuật của Đế Vương cho tốt vào, khi nào cháu tới thì ông truyền ngôi lại cho cháu luôn. Ông nội vẫn nên tu luyện, dẫn binh đánh giặc mới thoải mái. Giờ ông chỉ có thể cắn răng kiên trì thôi, mỗi lời nói, cử chỉ của Hoàng đế đều ảnh hưởng quá lớn.”
Nói đến đây, trước mặt Tiêu Hải xuất hiện một chai chất lỏng màu vàng óng nho nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây