Tiêu Phàm có chút không nỡ mà thu tay lại. Thực ra hắn còn đang định đưa tay lên thăm dò ở phía trước một xíu nữa cơ. Nhưng da mặt Tô Ấu Vi mỏng, thế nên hắn chỉ có thể buông tay ra. Hai người nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Tiêu Phàm nhìn vào bàn ăn đầy đủ sắc hương vị, hắn cảm thấy đây mới là cuộc sống mà một người bình thường nên có. Ở biệt thự huyện Lôi Sơn, mặc dù trong tủ lạnh cũng có đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, nhưng mà nếu như hắn muốn ăn thì hắn vẫn phải tự mình làm. Thế nên khả nănv khi Diệp Phi ở đó thì hắn ta sẽ chỉ gặm mì tôm qua ngày. Gọi đồ ăn bên ngoài ư? Mấy shipper chỉ cần đến gần biệt thự thôi thì có lẽ đã bị dọa cho sợ chạy mất dép rồi.
“Ấu Vi, chúng ta nói một chút chuyện chính sự đi. Có phải mấy người thực hiện kế hoạch Cầm Long của Hành Dương quốc là mấy người từng được huấn luyện tập trung hay không?”
Tiêu Phàm vừa ăn vừa hỏi. Tô Ấu Vi gật gật đầu:
“Không sai, họ từng được tập trung huấn luyện khoảng 1 năm. Đàn anh, ngươi nghi ngờ không sai đâu, đúng thật là ở Hành Dương quốc cũng có 1 cái Linh huyệt. Chuyện này ta còn chưa nói ra, đã bị ngươi đoán trúng rồi.”
Tô Ấu Vi gắp cho Tiêu Phàm một ít thức ăn:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây