“Có lẽ hắn là người cuồng sinh tồn mức độ nặng, kho hàng xây tại huyện Lôi Sơn kia, không kém gì mấy hầm trú ẩn tận thế mà đám nhà giàu ở nước ngoài xây.”
Khương Vạn Trần khẽ gật đầu:
“Chỉ cần không gây nguy hại tới xã hội, hắn có tiền thì muốn mua gì cũng là quyền tự do của hắn. Đúng rồi, chờ lát nữa đi một chuyến tới Z thị.”
“Cũng tới đây rồi, nếu không đi thăm Lục lão ca một chuyến thì đúng là không nói nổi.”
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, xe của Khương Vạn Trần họ cách biệt thự của Tiêu Phàm càng ngày càng gần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây