“Cót két.”
Cửa kho mở ra, hai người Tiêu Phàm đi ra bên ngoài. Mấy người Dương Thần cũng không suy nghĩ gì nhiều. Nhà kho lớn như vậy, đồ đạc bên trong đó cũng đáng giá vài nghìn vạn, thế nên đừng nói đến chuyện Tiêu Phàm dùng thời gian cả một đêm để kiểm tra, kể cả Tiêu Phàm có dùng nhiều thời gian kiểm tra hàng hóa hơn nữa thì hắn cũng cảm thấy đây là chuyện bình thường.
“Vì sao Tiêu Phàm lại tốn thời gian cả một đêm để ở trong kho? Chắc chắn bên trong cái kho kia có gì đó bí mật không muốn ai biết.”
Cách đó vài trăm mét, có người nhỏ giọng nói, Ảnh và một người khác đang cầm ống nhòm nhìn chằm chằm về phía bên này. Tai của Trình Hưng Quốc hơi hơi động đậy.
“Tổng giám đốc Tiêu, để ta tiễn ngươi. Dương Thần, các ngươi tiếp tục làm nhiệm vụ của mình đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây