“Im miệng.”
Đầu óc Dương Vĩnh An trở nên hỗn loạn, hắn phẫn nộ mà gào lên. Vừa ra khỏi tiểu khu, Dương Vĩnh An đã vội vã đạp thắng xe, có một người đang đứng phía trước xe của hắn. Chính là Tiêu Phàm.
“Bố, kia chính là tên khốn Tiêu Phàm.”
Dương Vinh nghiến răng nghiến lợi nói. Giọng Tiêu Phàm lành lạnh:
“Tổng giám đốc Dương, ta đang tìm các ngươi đây, vô duyên vô cớ mà các ngươi thuê người đập nát hai chiếc xe của ta, có phải hay không cũng nên cho ta một lời giải thích?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây