Giọng Đường Tại Thiên từ đầu dây bên kia truyền tới. Tiêu Phàm híp híp mắt lại, lúc rời đi hắn đã phá hỏng camera giám sát của nhà kho rồi, kể cả đám người Tang Huy có tra được đến đây đi chăng nữa thì bọn hắn ta cũng không thể có chứng cứ xác thực chứng minh được.
“Ông chủ Đường, vậy thì có vấn đề gì sao?”
Tiêu Phàm cười nhẹ nói. Đường Tại Thiên đáp:
“Tiêu thiếu gia, nếu như không có ghi chép về xe hoặc thuyền vận chuyển hàng hóa đi nơi khác, mà nhiều hàng hóa như vậy lại biến mất không một dấu vết, bọn hắn cảm thấy có thề hàng hóa đã được bí mật chuyển đi. Trong số bọn hắn có người đã báo cảnh sát rồi, cảnh sát Myanmar cảm thấy số hàng này có thể là hàng cấm, hiện tại đang cho người điều tra, có khả năng cao cảnh sát bên đó sẽ cùng với cảnh sát nước H hợp tác điều tra về vụ này.”
Tiêu Phàm âm thầm cau mày. Không có ghi chép về việc vận chuyển hàng hóa thì đúng là rất dễ bị người khác nghĩ rằng ai đó đã âm thầm đem hàng đi mất. Trong trường hợp còn có người báo cảnh sát thì việc bị cảnh sát bên đó hoài nghi cũng rất bình thường. Tin tức này đối với hắn tất nhiên không phải tin tức gì tốt đẹp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây