“Được rồi được rồi, lát nữa ta nhất định sẽ chú ý lời nói mà. Căn phòng này cũng không nhỏ chút nào nha, thế mà ngươi còn nói người bạn trai...người chủ nhà kia của ngươi là sinh viên bình thường, sinh viên bình thường mà được như này thì cũng quá đáng quá rồi.”
Lữ Tuyết Yến đi 1 vòng thăm quan khắp nơi rồi nói. Tô Ấu Vi đáp:
“Đàn anh thực sự chỉ là sinh viên bình thường mà thôi, căn phòng này là do hắn đã cứu mạng một người bạn học của hắn, rồi bố của người bạn học kia tặng cho hắn.”
“Tặng nguyên cả một căn phòng cơ á? Tại sao ta lại không có được người bạn giàu có như thế cơ chứ.”
Lữ Tuyết Yến kinh ngạc nói. Tô Ấu Vi cười duyên nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây