“Đúng nhỉ, nếu linh lực của A Duyên tiêu hao hết rồi, chúng ta e là không phải đối thủ của chúng”
“Quân tiên phong đến quá đúng lúc”
“Ít nhất thì A Duyên vẫn còn có giới hạn, hắn vẫn là người bình thường”
Lục Duyên đứng ở cửa sơn động, một kiếm giết một hung thú, hắn cảm thấy có chút VÔ Vị.
Hắn cảm thấy lúc này hắn cần một chiến kỹ công kích trong phạm vi lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây