Thấy Khúc Yên im lặng, Sầm Phương Phi mỉm cười, sau đó tiếp tục nói:
“Cô Khúc, cô không cần lo lắng về lập trường của tôi. Thật ra tôi là người mà ông cụ Quý mời đến. Ý của ông ấy là, hai người các người muốn ở bên nhau hay là muốn xa nhau đều được, nhưng anh Quý thì không thể sinh bệnh.
Khúc Yên cúi đầu, nhìn mặt nước hồ trong suốt bốc lên làn hơi ấm, rồi nói:
“Chuyện này cũng không phải chuyện tôi có thể định đoạt. Anh ta muốn đổ bệnh là chuyện của anh ta.
“Tôi hiểu, trong chuyện này, cô Khúc thực sự vô tội, bị anh Quý liên lụy như thế. Hai người rõ ràng nên chia tay lại khó thể xa nhau, quả thật là mệt người. Chỉ là tâm bệnh phải chữa bằng tâm dược. Tình hình của anh ấy bây giờ phức tạp, trong lòng lại có áy náy với cô, lời của cô... Tôi trông dáng vẻ cô cũng không phải người tuyệt tình, cho nên tôi chỉ muốn hỏi ý kiến của cô thử, xem rốt cuộc cô có muốn giúp anh ấy không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây