Lăng Thịnh cười, trả lời: “Cô cũng không nghĩ xem, thẩm phán sẽ tha cho tôi trong phiên toà cuối cùng sao? Vụ án bị công an tốt trụng rút hồ sơ vì không đủ chứng cứ khởi tố, chứng cớ hiện nay bị phát hiện ra có tình tiết gian dốt, nên tôi tạm thời được thả ra.
Trong lúc nói, khi ngước mắt nhìn Khúc Yên, trong mắt anh ta có chút ngạc nhiên, trầm giọng nói:
“Cảm ơn Tiểu Yên, việc lần này cậu Quý đã giúp đỡ tôi rất nhiều.
Lăng Thịnh thậm chí không dám nghĩ, phải bỏ ra bao nhiêu công sức mới có thể chống lại những bằng chứng gần như không thể chối cãi kia.
“Không cần cảm ơn tôi, anh ấy giúp thì cảm ơn anh ấy, thôi không làm phiền hai người nữa, tôi đi trước đây. Đột nhiên Khúc Yên cảm thấy mình dường như có hơi thừa thãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây