"Bà ngoại... Rốt cuộc chuyện này là thế nào?" Tuy Khúc Yên bất mãn vì Quý Trác Nhiên đưa bà ngoại đi, nhưng giờ nhìn thấy bà ta đi cùng Khúc Ngưng, trong lòng cô lại không nắm chắc.
Bà ngoại quay sang nhìn về phía cô, vẻ mặt đột nhiên thay đổi: “Cháu còn có mặt mũi hỏi bà là có chuyện gì à! Khúc Yên, cháu tố cáo đẩy cha cháu vào tù! Nếu không có tiểu Ngưng nói cho bà biết chuyện này, cháu còn muốn giấu bà bao lâu nữa?"
"Cháu… cháu chỉ không muốn làm bà phải buồn..." Khúc Yên có trăm miệng cũng không thể bào chữa cho mình.
"Nếu cháu không muốn bà buồn, vậy cháu đừng làm nữa! Tại sao cháu lại tố cáo cha cháu? Dù cha cháu có đối xử không tốt với cháu, cậu ta cũng nuôi lớn cháu, cho cháu một cái mạng, sao cháu có thể... Làm tổn thương cậu ta! Cậu ta cũng có làm chuyện trời đất không dung nào đâu, tại sao cháu lại tố cáo cậu ta?"
Lúc này, Khúc Ngưng cũng chen miệng vào, cô ta tỏ vẻ đau lòng nói: “Đúng vậy, tiểu Yên, cha nuôi em lớn khôn lên người, sao em có thể làm ra chuyện lòng lang dạ sói như vậy? Lại muốn tố cáo cha!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây