Địch Sùng Vân nghe thấy tên Quý Trác Nhiên lập tức lộ ra vẻ lúng túng.
Một giây sau, anh ta lập tức thay đổi nét mặt:
“Ôi trời, hóa ra là anh Quý sao, trách em trách em, trách em có mắt không thấy núi thái sơn, trước đây ba em thường xuyên nhắc đến anh, nói anh tuổi nhỏ tài cao, chỉ tiếc trước kia em luôn đi học tập ở nước ngoài cho nên thật sự không ngờ sẽ gặp lại anh ở chỗ này, người này chính là...
“Vợ của tôi. Quý Trác Nhiên lạnh nhạt nói, một chút ý tốt cũng không thể hiện ra mặt.
Ban đầu anh không nói gì, sau đó vì không muốn so đo với người nhỏ tuổi hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây