Ngày hôm sau, sáng sớm Khúc Yên tỉnh dậy, lại phát hiện mình ngủ ở trên giường Quý Trác Nhiên, mà lại không nhìn thấy anh.
Cô đứng dậy, kéo rèm ra, lại thấy ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi không ngừng.
Cô mơ màng vỗ vỗ đầu mình, mở cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy Quý Trác Nhiên đang ăn cơm.
Nhìn dáng vẻ anh, dường như anh đã khá hơn nhiều.
“Tỉnh rồi. Khúc Yên mở miệng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây