Nhìn dáng vẻ sa sút của Trình Phi Dương, Khúc Yên khuyên nhủ:
“Cậu Trình à, chính bởi vì anh là người có lương tâm thật sự, vì vậy anh càng không nên ngồi trong tù, mà anh phải đi ra ngoài, đi gánh vác trách nhiệm đang đặt trên vai anh, hơn nữa, chuyện học sinh mượn quá nhiều tiền cũng không thể trách anh được, anh họ Diêu Tử Mặc của em chính là bác sĩ, có rất nhiều người đã chết trong tay anh ấy, chẳng ai nhớ mãi đến những cuộc phẫu thuật thất bại, nhưng đã thất bại thì chính là thất bại.
Nhưng bởi vì người kia đã bị bệnh, vì vậy anh ấy mới phải tiến hành phẫu thuật, ngay cả phẫu thuật cũng tiềm ẩn tỷ lệ thất bại thì người mượn tiền cũng thế, bởi vì chính bản thân người đó không khống chế được ham muốn hưởng thụ vật chất của mình nên mới đi mượn tiền, hơn nữa có nhiều người mượn tiền như thế nhưng cũng chỉ có một mình bạn học sinh kia xảy ra chuyện thôi đúng không? Chắc chắn anh cũng có trách nhiệm trong chuyện này, nhưng chắc chắn không lớn đến mức như anh đã nghĩ.
Trình Phi Dương cúi đầu, gương mặt đã từng vô cùng sáng lạn, lúc này lại trở nên ảm đạm.
Khúc Yên tiếp tục nói: “Cậu Trình, trước đây anh thực sự chưa từng vấp ngã bao giờ, vì vậy bây giờ anh mới cảm thấy chuyện này vô cùng nghiêm trọng, mặc dù
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây