“Tổng giám đốc Khúc, muộn như vậy rồi, chúng ta đi tiếp có lẽ không có ai ở bên ngoài đâu nhỉ?
Ở trên một cái cây cong queo trên vách núi, Quản Văn Tinh như một con khỉ ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào ánh trăng trên trời cao.
Khúc Yên thì nhớ lại mọi chuyện mà vẫn cảm thấy sợ hãi.
Khi mới bắt đầu xuống đây, cô cũng không ngờ rằng giữa vạc nói Vọng Hải lại có một cái cây như thế này, cũng không ngờ rằng... Quản Văn Tinh thế mà lại lấy ra được một món đồ có thể vượt nóc băng tường như trong phim...
Cả hai đều gầy, nên đã cùng nhau chui ra bằng cửa sổ bên cạnh ghế lái, sau đó cậu ta đã dùng món đồ kia để treo cả hai người lên không trung, sau một loạt những động tác vận động vô cùng nguy hiểm thì bây giờ hai người đang ngồi trên cái cây cong queo này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây