Nhìn lại những nhân viên cũ này, Khúc Yên cảm thấy có lỗi với bọn họ.
Cũng may Chung Duẫn Nhạc kịp thời thông suốt: "Yên tâm đi tổng giám đốc Khúc, bọn họ không trách cô đâu, tất cả mọi người người rất hiều hoàn cảnh của cô lúc đó, hơn nữa hợp đồng giành được dường như đã làm tốt nhất cho chúng tôi rồi. Không có ai trong mọi người nghỉ việc, chỉ là bọn họ cảm thấy khó có thể cất đầu dậy khi làm việc dưới Điền Uyển vì thế mới rời đi, cái này đâu có thể trách cô được?"
"Ừ, cảm ơn." Khúc Yên bỗng nhiên.
"Cám ơn tôi làm cái gì?" Chung Duẫn Nhạc cởi mở cười nói: "Là tôi nên cảm ơn tổng giám đốc Khúc."
"Đừng có kêu tổng giám đốc Khúc nữa. Bây giờ tôi không còn chức vị nữa, có lẽ sau này đầu tư cho công ty thì cũng là một cổ đông mà thôi." Khúc Yên cười cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây