Cuối cùng, Khúc Yên được Quý Trác Nhiên đặt lên ghế của bàn ăn.
Chân cô đạp lên tấm thảm mềm mại, nên không cảm thấy lạnh, anh lại lấy một tấm chăn đắp lên người cô.
“Được rồi, phu nhân kính mến, xin mời dùng bữa.
Anh cười, kiểu cười ấm áp dịu dàng, là kiểu cười có thể dìm chết người mà không cần đền mạng.
Khúc Yên nhìn anh chỉ cảm thấy trái tim thêm phần phức tạp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây