Khúc Yên thầm thở dài một cái, vừa định trở về thì đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn anh ta:
"Anh nói tôi biết chuyện này là có mục đích phải không?"
Đúng là giấc ngủ của cô không tốt, đầu óc cũng xảy ra vấn đề, nếu không thì cô không thể nào quên hỏi anh ta vấn đề quan trọng như vậy.
Anh ta lại nói thẳng: "Tất nhiên là có! Tôi biết nhất định cô sẽ bảo Quý Trác Nhiên giúp tôi, nhưng tôi không mong anh ấy làm. Để bảo đảm chuyện của tôi, tôi mong cô sẽ làm nhất! Mặt khác, nếu như tôi thật sự bất hạnh ngã xuống trong đó, Tiểu Ngưng vẫn phải nhờ cô rồi, với đầu óc của cô ấy thì cô ấy không thể sinh tồn độc lập được."
Nghe lời anh ta xong, không ngờ Khúc Yên cũng bị chọc cho tức cười: "Khúc Ngưng không hề tệ hại như anh nói à!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây