Bà Thạch còn muốn nói thêm gì đó, nhưng thấy thái độ của Khúc Yên, cuối cùng vẫn không thể nói ra được, thấy thái độ của cô như vậy, cũng chỉ có thể rời đi trước.
Bà Thạch vừa đi, Khúc Yên nhìn căn phòng bệnh trống vắng, trong lúc nhất thời, lại cảm thấy trong lòng có chút lo lắng.
Cô quay đầu lại, muốn nhìn cục cưng ở bên cạnh một chút, lại phát hiện ra đứa bé cũng đã được Tiểu Phừng đẩy đi rồi.
“Trí nhớ thật kém, vừa đẩy đi sao đã quên rồi?
Khúc Yên thở dài một tiếng, quay đầu nghiêng người, cô nằm ở trên giường muốn ngủ, nhưng rõ ràng cơ thể đã cực kỳ mệt mỏi, nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo, hoàn toàn không thể ngủ được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây