Đạo lý này dĩ nhiên Diêu Tử Mặc cũng biết, nhưng giờ máy xúc đã ủi đến cửa nhà tổ rồi, anh ấy cũng không quản được nhiều như vậy, liền nói:
“Không sao, anh sẽ giải thích với Hạ Man. Anh chăm sóc cô ấy, thêm một món nợ nhân tình này há không phải nợ sao?
Khúc Yên khẽ cười: “Cũng phải, vậy được, chuyện này vẫn là anh làm đi. Nhưng vẫn là câu đó, có chuyện gì đều có thể nói với em.
“Yên tâm, không có chuyện gì đâu. Diêu Tử Mặc cười nói.
“Không có chuyện là tốt rồi, anh họ cũng bận, em không làm phiền anh nữa. Khúc Yên nói rồi liền thu dọn đồ đạc rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây