“Hai con điếm! Khúc Ngưng tức đến bốc khói, khóc lóc om sòm ở đây chửi bậy.
Tạ Yên Nhiên đứng bên cạnh, nhận ra được ánh mắt xung quanh, có hơi ngượng ngùng quay đầu sang chỗ khác, trong một khắc lại còn hơi ngờ vực Khúc Ngưng đang mắng Khúc Yên Đỗ Nhược hay vẫn đang mắng chính bọn người các cô.
Cô ta lập tức thấp giọng khuyên nhủ: “Tiểu Ngưng, bỏ đi…
“Đời nào tớ mới bỏ qua như thế! Khúc Ngưng hằn học nói: “Đợi tới khi cô ta sa cơ kia, xem tớ dạy dỗ cô ta thế nào!
Dù sao, dưới cái nhìn của cô, tất cả nỗi thống khổ và bất hạnh của mình đều bắt nguồn từ Khúc Yên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây