Trình Phi Dương rất muốn rời đi, nhưng là trực giác lại nói cho anh ấy biết, lúc này, anh ấy không thể đi.
Thế nên cuối cùng, anh vẫn ở lại.
“Con muốn nghe.
Trình Kính Thiên nhìn vẻ bướng bỉnh của anh không khác gì mình, nhẹ lắc đầu, lập tức nói:
“Chuyện thật ra rất đơn giản. Ba mươi lăm năm trước, Quý Phái Hồng vẫn chỉ là một tên nghèo, ông ta nhờ đâu để làm giàu, lại dựa vào đâu để khôi phục thành phố S?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây