“Mày! Con khốn này! Mày cho rằng toàn bộ số tiền đó đều là của mày sao? Những số tiền đó đều là của ba! Ngay cả tiền của ba ruột mà mày cũng muốn trộm, mày đúng là không phải người! Khúc Ngưng điên cuồng quát.
Dáng vẻ Khúc Yên cao ngạo: “Tôi không phải là người, vậy các người thì sao? Các người không bằng heo chó? Cô cướp thân phận của tôi, làm con gái nhà họ Diêu hai mươi năm, cảm giác không tệ phải không? Cô làm kẻ trộm trọn vẹn hai mươi năm! Cô có tư cách gì nói tôi?
Hơn nữa, tôi lấy tiền Khúc Thủ Toàn trộm từ nhà họ Diêu, thì có gì sai? Hơn nữa Khúc Thủ Toàn, tôi biết rõ ông ấy là người thế nào, lấy tiền của ông ấy tôi thật sự rất vui!
Trong lúc nhất thời Khúc Ngưng lại không thể phản bác được, chỉ có thể nhìn khuôn mặt Khúc Yên mà vô cùng khiếp sợ.
Nhưng lúc này, Khúc Yên lại như thể không muốn buông tha cho cô ta tiếp tục nói: “Bây giờ cô nghèo túng như vậy, đàn ông chết rồi, đứa bé trong bụng cũng sắp giữ không nổi, đương nhiên là tôi muốn tới cười cô, nếu không tới khi đứa bé chết, cô cũng chạy đi tự sát, sau này nằm ở trong quan tài, tôi muốn chê cười cô cũng không kịp nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây