"Cái gì? Anh muốn quay về thành phố S để đón ba em? Tiêu Thành đầu óc anh có vấn đề hả?" Khúc Ngưng vô cùng khó hiểu.
Anh nghĩ đến cuộc gọi trước đây nói: "Tiểu Ngưng, anh biết phương án xử lí của em hoàn toàn rất tốt, nhưng em có từng nghĩ tới ngộ nhỡ ba vợ ông ta thực sự bị điên thì sao? Khúc Yên cho người chăm sóc ông ta, thì ông ta có thể cắt tiền, còn nếu ông ta không hề bị điên nhưng cũng có thể cảm động trước Khúc Yên, thì số tiền đó thuộc về cô ta; hoặc là trong trường hợp xấu nhất, ba vợ bị giết trong tay Khúc Yên, vậy thì tài sản của ông ta, nhiều nhất thì em cũng chỉ được chia một nửa."
Khúc Ngưng sửng sờ.
Cô ta chợt phát hiện ra mối liên quan này, nhưng lại không để ý ánh mắt quỷ quyệt một lần nữa trở lại trong đôi mắt của Tiêu Thành.
Lúc này, anh ta tiếp tục nói: "Mục đích của chúng ta là tiền, anh biết rằng em lo lắng bố vợ trách mắng em, thế nhưng cho dù ông ta nói em vài câu cũng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều. Huống chi em có thể đổ hết trách nhiệm lên người anh. Nhưng nếu như lần này chúng ta không quay về, không lấy được tiền, chúng ta mới thật sự là trắng tay đấy."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây