Nhìn tình cảnh giương cung bạt kiếm trước mắt, Trần Quế Phân vội vàng lên tiếng hòa giải: “Đừng tức giận, đừng tức giận. Ông cụ Quý à, ông bực tức cái gì thì cứ trút hết lên người tôi đây này, tôi không hề oán hận gì đâu, tôi chỉ hy vọng ông đừng làm liên lụy đến mấy đứa trẻ, giờ tôi cũng là bộ xương già, dù sao thì cũng sắp chết rồi, thế nhưng bọn trẻ,… Bọn nó không giống tôi!
Quý Phái Hồng nghe bà già này lải nhải liên hồi thì cảm thấy vô cùng phiền muội, ông cụ ra lệnh: “Mau chặn miệng bà ta lại.
Lập tức có người vệ sĩ bước lên, bịt chặt lấy miệng của Trần Quế Phân rồi lại cướp lấy con dao trên tay bà ấy, ném xuống đất.
Trong chốc lát, trên sân thượng lập tức yên tĩnh lại.
Quý Phái Hồng nhìn ba người trước mặt, đột nhiên ông cụ cười lên, lạnh lùng nhìn lướt qua phía Khúc Yên, rồi lập tức lên tiếng: “Nếu như các người đã muốn đi thì tôi cũng có thể thành toàn cho các người, chỉ có điều lần này, quy tắc sẽ thay đổi một chút, trong ba người các người chỉ có hai người được sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây