Trần Quế Phân thấy ngạt thở, Yên Yên của bà ta trước giờ chưa từng nói lời lạnh lùng vô tình thế này với mình. Nhưng… chuyện này có thể trách cô được sao? Đây chẳng phải do bà ta tạo nghiệt quá nhiều, gieo gió gặt bão.
Nước mắt của bà ta cũng chảy ra, nhưng lại không muốn di chuyển bước nào. Khúc Yên cau mày, thở nhẹ và không thèm đếm xỉa đến bà ta. Mặc kệ tại sao Trần Quế Phân đột nhiên tỉnh ngộ, cô đã không muốn truy cứu nguyên nhân. Vì chuyện này đã không còn quan trọng nữa rồi.
Kẻ lừa gạt cô hơn hai mươi năm, ‘bà ngoại’ hại cô mất đi Trân Nhi đã không còn tư cách đến cầu xin bất kỳ sự yêu mến nào của cô nữa. Cô quay người, đi khỏi đây theo hướng khác cùng với Diêu Tử Mặc.
Trần Quế Phân thấy bóng lưng của Khúc Yên ngày càng xa mình, bỗng dưng nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Lúc làm chuyện xấu và giả bệnh, trước giờ bà ta cũng chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày hôm nay. Nhưng khi bản thân thật sự đối mặt với ngày này, bà ta bỗng dưng phát hiện, Khúc Ngưng có tính cách như tạc từ một khuôn ra từ bà ta, cơ bản không sẽ không để ý tới bà ta, ngược lại là Khúc Yên…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây