“Cô lại chạy đến đây làm gì? Diêu Tử Mặc thấy cô ta thì tức giận.
Khúc Ngưng này gạt nhà họ Diêu của họ bao năm qua, gạt ông cưng chiều cô ta như vậy, còn thu được rất nhiều lợi ích. Bây giờ ông nội chết rồi, một tên lừa đảo như cô ta vậy mà còn chạy đến linh đường của ông nội để diễu võ giương oai, cười trên nỗi đau của người khác, thật sự là dụng tâm hiểm ác.
Mà Khúc Ngưng chẳng hề sợ chút nào: “Bác sĩ Diêu, tốt xấu gì anh cũng là người từng học thạc sĩ, có chút lịch sự được không? Người đến đều là khách mà.
Lúc trước cô ta sợ nhất là Diêu Tử Mặc ghét mình, nhưng bây giờ thân phận của cô ta bị vạch trần, ngược lại rất thích chạy tới trước mặt anh ta ra vẻ đắc chí, để trả thù cho bản thân lúc đầu ra vẻ đáng thương mà còn bị đánh trước mặt anh ta.
Dẫu sao khi nói về trơ trẽn, Diêu Tử Mặc mãi mãi không phải đối thủ của cô ta. Cho nên cô ta vừa nói xong, khi cô ta đạt được điều mình muốn là trông thấy Diêu Tử Mặc giận đến mặt mày tái mét, ngược lại bản thân cô ta rất vui.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây