"Cô Khúc, mong cô đừng tùy tiện bôi nhọ vợ tôi như vậy, cũng đừng tự xem nhẹ mình. Dù sao ban đầu cô nói cô ấy là con gái của kẻ thứ ba, nhưng giờ thì không cần tôi nhắc lại thân phận nữa chứ?" Giọng nói của Quý Trác Nhiên vẫn lịch sự như cũ, song lại không có tình cảm gì trong đó.
Đúng theo như lời anh đã nói, anh sẽ không nói gì nặng lời với phụ nữ mang thai như Khúc Ngưng. Sự aljnh lùng và vô tình của anh đã là một con dao sắc bén rồi.
Khúc Ngưng sững sờ nhìn anh, cảm giác toàn thân mình lạnh như băng. Cô ta gần như không dám tưởng tượng, hơn một năm trước cũng là gương mặt anh tuấn này từng dùng tình cảm dịu dàng để dỗ dành cô ta, rồi lại lừa gạt cô ta.
"Vậy nên những thứ trước đó đều là giả sao? Những tình cảm, những ngọt ngào trong qua khứ đều là lừa em thôi sao?" Cô ta hỏi với giọng điệu vừa yếu ớt vừa run rẩy.
Đôi mắt thâm thúy của anh quét về phía cô ta, sau đó chậm rãi nói: "Tôi nghĩ chắc cô cũng biết câu này nên là câu trần thuật chứ không phải câu nghi vấn. Nếu cô không còn gì nữa thì tôi đi trước đây."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây