“Ừm, tôi về rồi. Quý Trác Nhiên gật đầu, ánh mắt nhìn cô mang theo sự dịu dàng, mềm mại.
Bầu không khí nhất thời có hơi ấm áp, Khúc Yên lúng túng né tránh ánh mắt anh: “Tôi…tôi chỉ muốn hỏi anh, rốt cuộc hôm qua ở bệnh viện anh đã nói gì với ông ngoại?
“Đó là bí mật giữa tôi và ông ngoại, đến lúc đó thì cô sẽ biết thôi. Anh chỉ trả lời một cách mơ hồ.
Khúc Yên đã từ bỏ ý nghĩ có thể moi được thông tin gì từ người đàn ông tâm tư khó đoán lại còn kín miệng này rồi.
Chuyện mà anh không muốn nói thì dù cô hỏi thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ không biết được đáp án.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây