Khi Khúc Yên dừng xe ở biệt thự lưng chừng núi, đã tới đêm khuya.
Cô bước xuống xe, nhìn tòa biệt thự tỏa ra ánh sáng nhạt, trong lòng cô ngổn ngang nhiều thứ.
Đẩy cửa bước vào, anh vẫn ngồi đọc sách trên ghế sô pha, khuôn mặt vốn lạnh lùng bởi vì đọc sách nên từng cử chỉ đều tỏa ra hơi thở đầy tri thức, nhưng có lẽ lại nhiều thêm vài phần dịu dàng.
“Đã trở về. Anh nâng mắt nhìn cô, tựa như việc cô trở về đây là một chuyện vô cùng hiển nhiên và bình thường.
Khúc Yên cảm giác hơi mâu thuẫn, rõ ràng giữa bọn họ có vô số vấn đề cần giải quyết. Nhưng dường như anh có thể thoải mái mà vứt bỏ hết thảy, bình tĩnh nói chuyện với cô như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây