Khúc Yên mắng Quý Trác Nhiên xong, lại uống cạn sạch một ly rượu.
Hơn một năm nay không uống rượu, cô có cảm giác tửu lượng của mình kém hơn trước rất nhiều, đã bắt đầu xuất hiện ảo giác.
Cô nhìn bóng người cao lớn xuất hiện ở cạnh cửa, cô không sợ hãi gì cả, ngược lại là còn lau nước mắt trên mặt, nói: “Làm sao? Anh nghĩ tôi nhìn thấy anh là sẽ không mắng anh nữa à? Tôi nói cho anh biết, thấy anh tôi cũng vẫn mắng đấy!"
Anh vẫn trầm mặc không nói gì, đứng im như một pho tượng.
Cô bước về phía cửa, ánh mắt nhìn anh đầy nghi ngờ, hỏi ngược lại: “Sao anh đột nhiên giống như cục gỗ vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây