Lúc này, vẫn không ai quan tâm đến Khúc Ngưng.
Hiện tại, cô ta thật sự đã hoảng hốt, nắm lấy gấu quần của Diêu lão thái gia, khóc lóc nói: “Ông ngoại, ông ngoại à, ông nói chuyện đi, ông cũng biết là cháu phải gả cho Quý Trác Nhiên rồi còn gì, nếu không thì ân oán giữa hai nhà chúng ta sẽ chấm dứt như thế nào? Nếu để Khúc Yên nhúng tay vào, chẳng phải Quý gia và Diêu gia sẽ lại rơi vào cục diện không không chết không thôi hay sao?"
Khúc Yên khẽ nhíu mày, chuyện này là thế nào?
Quý gia và Diêu gia có ân oán từ bao giờ?
Nghe thấy vậy, Diêu lão gia cũng chỉ thở dài, cuối cùng ông ta chậm rãi nói: “Khúc Ngưng, cháu đi về trước đi, ông và Tử Mặc sẽ nói chuyện này sau, hôm nay ông quá mệt mỏi rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây