Rời khỏi nhà họ Quý, gương mặt lẳng lơ của Khúc Ngưng trở nên nghiêm túc trong nháy mắt.
Cô ta vừa lái xe vừa gọi điện cho Tiêu Thành, kể lại lời hôm nay Hạ Man nói.
Anh Tiêu im lặng một lát rồi quả quyết nói: “Nếu đã bị người khác nhìn thấy, vậy thì bây giờ tôi sẽ đi khỏi thành phố S. Trước khi chuyện thành công, tôi sẽ không trở về, chúng ta cũng không cần liên lạc.
Khúc Ngưng giật mình: “Sao anh căng thẳng thế?
“Em không hiểu anh Quý nhưng tôi hiểu. Anh ta lên tiếng, giọng nói như mang chút tự hào: “Việc em từng làm thì sau này phát triển thế nào thì nhìn tạo hóa. Nếu cô ta tốt số thì em cũng đừng làm quá, cứ đợi đứa trẻ sinh ra rồi nói tiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây