Nhìn bọn họ Đỗ Nhược thầm cảm thấy buồn cười, cộng với bức ảnh vừa mới tới trong tay mình hồi nãy, cô ấy thấy rằng chuyện này sẽ chơi rất vui đây.
Lúc này Hạ Man lại nhìn về phía gương mặt đẹp trai của Trình Phi Dương qua màn nước mắt mông lung, cô ta do dự nói: "Thật ra thì… bây giờ em thấy là quan hệ thông gia của hai nhà chúng ta cũng không tệ lắm, vốn, vốn là chúng ta nên ở bên nhau, lúc trước mẹ anh đã sắp xếp xong xuôi hết cả rồi, bà ấy còn nói với em là trợ lý Khúc đã nhận tiền của bà ấy, sẽ sắp xếp tốt mọi chuyện giúp chúng ta."
"Gì chứ?" Hai người đều chú ý tới việc cô ta thế mà lại nhắc tới Khúc Yên.
Hạ Man thút thít nói tiếp: "Không ngờ chưa tới hai ngày mà trợ lý Khúc đã bỏ trốn! Huhuhu… Sau đó anh cũng không đến công ty, một mình em rảnh rỗi quá nên là muốn cố gắng thử một chút xem sao. Nào biết rằng anh ấy sẽ làm em nhục nhã như thế! Em muốn thân thiết hơn với cụ ấy thì thế nào? Anh ấy cần gì phải như vậy cơ chứ?"
Đỗ Nhược cảm nhận được có điều gì đó bất thường: "Đúng là không cần phải vậy…"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây