Đỗ Nhược nghe xong, cũng cảm thấy như vậy. Cô ấy thở nhẹ: “Haiz, chuyện tình là như vậy đấy, không duyên không phận thì khó khăn thế này, uống đi uống đi, tôi cũng không ngăn anh nữa.
Cô nói xong thì đưa chai nước khoáng qua.
Lúc này Trình Phi Dương cũng say đến đầu óc mơ màng nhưng anh ấy vẫn ngước mắt lên hỏi ngược lại: “Cô kêu tôi uống thì tôi uống à? Vậy tôi còn thể diện gì nữa đâu.
“Vậy thì đừng uống, anh đi nghỉ ngơi trước đi. Đỗ Nhược bất lực nói.
Lúc này, đột nhiên anh ấy lại vươn tay ra chộp lấy chai nước khoáng rót vào miệng. Đúng là phản nghịch mà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây